Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

[Từ thứ nữ đến hoàng hậu] Chương 60 : Người tới đêm khuya


Giả bộ bất tỉnh mà ta lại ngủ thật đến khi tỉnh lại đã là nửa đêm, quả nhiên nhìn thấy trên bàn đặt một hộp thuốc mỡ, không quan tâm lạnh hay không bèn bò dậy lấy thoa lên vết thương.

Mùi thuốc khá nặng khiến ta nhíu mày, so với thuốc mỡ lần trước thì kém rất xa, ta hơi thất vọng cười nhưng bây giờ có còn hơn không.

Cung tỳ cùng phòng ngủ rất say, cố lắng tai còn có thể nghe được cả tiếng ngáy.

Ta lại lên giường nằm chỉ chốc lát là chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau thức dậy thì thấy các cung tỳ trong phòng đều ra ngoài hết rồi, nhìn ra bên ngoài thấy nắng đẹp rực rỡ báo hiệu trời không còn sớm.

Có lời Thư quý nhân nói hôm qua chắc không ai dám gọi ta dậy làm việc, ta hơi cười, tốt thôi dù sao chân ta cũng đang bị thương.

Ngồi ở trong phòng chờ Thư quý nhân đến, nhớ vẻ mặt hôm qua của nàng thì chắc hẳn hôm nay sẽ tới rất sớm. Nhưng ta chờ khá lâu, đến tận giữa trưa cũng không thấy nàng đến trong lòng cảm thấy hơi kỳ lạ, đang muốn ra ngoài xem thế nào thì thấy cửa phòng bị ai đó mở ra.

Một nữ nhân vóc dáng mảnh mai xuất hiện trước mắt, ta hơi ngẩn người cười yếu ớt: "Thế nào, ngươi cũng đến nhìn bộ dạng thảm hại của ta sao?"

Thiên Lục không hề giận đưa tay qua đặt một thứ lên bàn nói: "Thuốc cao này rất tốt ngươi lấy thoa đi, vết thương trên đầu gối sẽ mau lành lại."

"Không cần, ta có rồi." Lạnh lùng cự tuyệt, ta không cần nàng đến thương hại.

"Tang Tử." Nàng gọi ta.

Ta lui một bước, mỉm cười nói: "Tiểu chủ xin tự trọng, ở đây không phải là nơi người có thể tới."

Một tiếng "Tiểu chủ" đã triệt để phân ra khoảng cách giữa ta và nàng.

Ta chỉ muốn nàng biết ta không còn là Tang Tử kia nữa, ta và nàng cũng không phải là chị em.

Vẻ mặt của nàng hơi khó coi nhưng cũng không nổi giận chỉ nói: "Hôm nay không cần đợi, Thư quý nhân cùng hoàng thượng đến Hi Ninh cung thỉnh an thái hậu rồi, có lẽ buổi tối hoàng thượng cũng sẽ ngủ lại Ngọc Thanh cung."

Ta ngẩn ra, xem ra chuyện hôm qua đã sớm truyền đi trong cung nếu không sao Thiên Lục lại có thể biết rõ như vậy?

Ta cười nói móc nàng: "Sao? Tiểu chủ chưa hưởng ân sủng mà cũng ghen tỵ rồi à?"

Nàng kinh ngạc nhìn ta một cái, sửng sốt giây lát mới nói: "Tang Tử, ngươi đã thay đổi."

"Là người sẽ luôn thay đổi." Ta dứt khoát xoay người đi, "Nếu không có chuyện gì mời tiểu chủ hồi cung."

Thiên Lục đứng ở phía sau lưng ta do dự một hồi, cuối cùng than khẽ một tiếng đi ra.

Ta bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, im lặng nhìn theo bóng lưng của nàng thật lâu.

Một lúc sau bình tâm lại mới nhìn thấy hộp thuốc mỡ nàng mang tới, ta tiến lên mở ra ngửi thấy mùi thơm mát tỏa ra thì biết ngay thuốc mỡ này so với thuốc thái y đưa hôm qua tốt hơn rất nhiều. Có điều ta cũng chỉ đóng nắp lại, dù thuốc này tốt đến mấy ta cũng không cần.

Mở cửa sổ ra định tiện tay vứt đi nhưng ngẫm nghĩ lại mình còn đang ở trong cung không nên gây thêm chuyện rắc rối nữa, vì vậy quay người cất vào tận đáy chiếc rương của mình

Nếu Thiên Lục đã nói hoàng thượng sẽ ngủ lại Ngọc Thanh cung vậy thì chắc chắn Thư quý nhân cũng sẽ không tới.

Cả ngày hôm đó Thiên Phi không đến, Phong Hà đương nhiên cũng không, ngay cả người đưa cơm cũng không tới.

Trong cung cũng quy định thời gian dùng bữa của các cung tỳ, nếu bỏ lỡ thì chỉ có thể nhịn đói. Trước đây ta không biết quy định này đến khi có một cung tỳ nói cho nghe mới biết.

Xem ra Thư quý nhân không cho Thiên Phi đụng đến ta thì nàng cũng tìm ra được cách khác làm khó dễ. Có điều ta rất hoài nghi biện pháp đó là do nàng hay Phong Hà kia nghĩ ra?

Nhưng vấn đề là đói bụng thực sự khó chịu.

Buổi tối tất cả các cung tỳ khác đã ngủ, chỉ có ta không ngủ được.

Ta đói.

Ta đang do dự không biết có nên đi ngự thiện phòng trộm vài thứ để ăn thì bỗng nhiên nhìn thấy trên cửa xuất hiện bóng dáng cao lớn của một người. Ta vô cùng kinh hãi vừa định đứng dậy thì thấy cửa bị đẩy ra, bóng người kia ngay lập tức lao về phía giường...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét