Đâu phải đến thu trời mới lạnh đâu anh
Gió đã thổi từ những ngày xưa cũ
Dấu kỷ niệm của một thời say ngủ
Trong từng hương hoa sữa ngọt dần lan
Đâu phải thu bầy chim mới từng đàn
Ríu rít bay giữa nắng vừa mới hé
Chúng đâu biết có một người lặng lẽ
Giữa chiều thu chầm chậm đếm mùa rơi
Chiều thu nay lỡ vắng một người
Mà cả phố bỗng dưng thành xa lạ
Nên dù giữa những đông vui hối hả
Thu cô đơn trong từng tiếng ai cười.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét