Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012

Không đề 20


Tôi đã biết người sẽ đi
Nhưng khi người nói lời chia tay
Lòng không thể nào yên tĩnh
Những kỷ niệm vui buồn
dù muôn đời chôn kín
Vẫn vẹn nguyên trong ký ức hỡi người

Biết rằng chẳng có gì là vĩnh viễn
trên đời
Vì thời gian chẳng ngại ngần chi cả
Cũng sẽ biết đến một ngày
khi đông về cây trút lá
Mà sao lòng không thể nguôi ngoai

Đêm đã dần buông
Sao đêm cũng thở dài
Vì sương xuống lạnh
Hay vầng trăng cô lẻ
Vì những ngôi sao cứ rẩy run nhè nhẹ
Nơi cuối trời
người mãi khuất xa tôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét