Những nỗi nhớ đã theo gió mùa
Bay đi mất
Con chim lạc trên mái nhà thơ thẩn
Nhặt những gì còn sót lại của mùa qua
Bên khung cửa em nhìn, anh đã đi xa
Nắng cuối thu lao xao
Soi vào mắt em mờ ảo
Em muốn khóc thật nhiều
Mà không thể
Vì biết anh cũng chẳng ngoái lại nhìn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét