Nhà xưa nắng trải ba gian
Gió lùa bốn vách, mưa tràn trước sau
Mẹ già mắt kém, tóc sâu
Làm sao ngăn nổi hoa cau trắng vườn
Con đi vai áo mẹ sờn
Con về miếng vá dày hơn mỗi ngày
Mẹ như trái chín trên cây
Con càng khôn lớn, mẹ ngày già thêm
Bóng gầy che chở từng đêm
Lời ru ngọt vỗ bình yên giấc nồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét