Đúng rồi anh đâu phải bởi mùa thu
Mà phố đêm hay trở mình thao thức
Ngọn gió lùa rát vùng trời ký ức
Chẳng phút nào cho kỷ niệm bình yên
Mùa thu của em khắc khoải những niềm riêng
Có nỗi nhớ xôn xao mùi hoa sữa
Có bông hồng đẫm sương trên bậu cửa
Hay tiếng chim da diết gọi bình minh
Mùa thu của em dương cầm cứa vào tim
Những giọt máu của tình yêu nóng nảy
Dù tình yêu dẫu ngàn năm vẫn vậy
Mối tình đầu, hay cuối cũng khắc sâu
Mùa thu này mình còn nhớ đến nhau ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét