Ngủ đi anh, tiếng đồng hồ tíc tắc
Có làm anh khó chịu hay không
Để em mang vùi xuống tấm nệm bông
Cho tiếng gõ không còn vẳng tới
Ngủ đi anh trời đã sâm sẫm tối
Sao lưa thưa ngoài cửa sổ sáng đèn
Nếu chói mắt anh, em sẽ buông rèm
Trả bóng đêm về căn phòng yên tĩnh
Ngủ đi anh cây ghi ta cũ rích
Đứng buồn so trong góc vắng buồn tênh
Mới hôm qua anh còn rung vài nốt
Chắc nó nhớ anh nên thắc thỏm không yên
Ngủ đi anh để bài thơ không tên
Mà em viết vẫn còn dang dở
Em phải đợi khi lắng nghe anh thở
Những nhịp đều, em mới sắp nên câu
Ngủ đi anh, mùa đông đã đến mau
Trên những cây bàng lá bắt đầu nhuốm đỏ
Những mái nhà mọc đầy rêu phủ
Tiếng chim gù lanh lảnh mỗi sớm mai
Ngủ đi anh, và đừng có thở dài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét