Người đi xa xôi là thế
Bão giông đã lấp hồn ta
Trời xanh bao la là thế
Có hay mắt lệ nhạt nhòa
Ta tiễn đưa người một khắc
Lòng chẳng biết buồn hay vui
Từ nay ngàn năm xa cách
Cầu ô thứơc kia tan rồi
Dù mộng tình là hư ảo
Dù cuộc đời chẳng sáng tươi
Trái tim chẳng hề có lỗi
Khi trao yêu thương cho người
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét