Tôi đi lỡ hẹn dòng sông ấy
Cuối mùa hoa cải trổ sắc vàng
Lời hứa còn đâu trên bến cũ
Thương con đò nhỏ bạc thời gian
Mùa này nước nổi bao thương nhớ
Góp gom tôi gửi hết cho người
Người còn gìn giữ hay đã lỡ
Buông tay theo gió thả về xuôi
Lời hẹn mong manh như sắc nắng
Như vàng hoa cải ở triền đê
Nên người tôi thương nay cũng vắng
Qua sông, em vứt bỏ câu thề
Tôi đi, đã bao mùa hoa cải
Hôm nay trở lại bỗng ngập ngừng
Lục bình mong manh trôi xa mãi
Mình tôi trên bến lệ rưng rưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét