Và tôi biết, ở một nơi rất xa
Có ánh đèn chong mình cùng đêm tối
Niềm cô đơn nơi xứ người dịu vợi
Cháy lòng nhau nỗi nhớ quê hương
Tôi cũng biết rằng dù đi khắp muôn phương
Những đứa con luôn tìm về đất mẹ
Dẫu mảnh đất chỉ cằn khô nứt nẻ
Nhưng lại chứa chan ân nghĩa nặng sâu
Người ở phương xa, người có biết đâu
Quê nhà mùa này lũ về cuồn cuộn
Những phận người nổi chìm trong nước
Một bát cơm cũng đủ ấm lòng
Tôi biết người thao thức mỗi đêm đông
Ngắm tuyết phương xa nhớ nắng tràn cố quận
Chỉ cần biết người không nguôi niềm hy vọng
Thì một ngày ... đất mẹ chẳng còn xa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét