Thời gian là bạc bẽo
Chẳng kể đến một ai
Dù kẻ ngốc, thiên tài
Rồi cũng thành cát bụi
Trên đường đời lầm lũi
Ta đã sống vô tình
Chẳng để ý quanh mình
Còn bao điều phải biết
Một mai ta hối tiếc
Vì những chuyện đã qua
Cũng không thể thay đổi
Những chuyện xưa cũ mà
Thời gian in lên tóc
Bằng màu khói pha sương
Thời gian phai sắc hương
Bằng chân chim khô nứt
Thời gian tính từng phút
Nên hãy sống sao cho
Khi ta nằm xuống mồ
Ta cười, và người khóc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét