Phương Hàm cũng không vội vã, đứng lên chậm rãi nói: "Vậy đi, các ngươi có thể suy nghĩ một ngày, ngày mai trả lời cho ta. Nếu có định thay chủ tử ta cũng sắp xếp sớm để tiểu chủ các ngươi còn an bài cung tỳ khác." Nói xong, nàng quay người đi ngay.
Chẳng biết tại sao, ta lại mạnh mẽ thở dài một hơi.
"Tang Tử, chắc là ngươi rất muốn đổi chủ tử?" Cúc Vận đột nhiên tới gần ta hỏi.
Ta kinh hãi, ngoái đầu nhìn thẳng vào mắt nàng. Bỗng nhiên ta cười, xem ra nàng cho rằng ta lấy Thiên Phi làm bàn đạp tiến cung. Nhưng, có lẽ nàng đúng, chỉ là ta còn chưa vội đến thế.
Xoay người đối diện với nàng nói: "Ta cũng muốn đổi, có điều phải nghĩ thêm chút đã". Đi vài bước, dừng lại "Ngươi trung thành như vậy, chắc sẽ không đổi chủ tử nhỉ."
Mặt Cúc Vận xám xịt, ta quay đi cười trộm, cho dù nàng muốn đổi, bị ta nói như vậy cũng khó rồi.
Trở về phòng, thấy bọn nha đầu bất an tụ tập một chỗ, kể xấu tiểu thư của mình. Nói qua nói lại cuối cùng dường như ai cũng nhất định muốn thay chủ tử.
Ta cười lạnh một tiếng, Phương Hàm quả nhiên là lợi hại.
Nàng đâu có muốn dạy chúng ta điều gì. Chẳng qua là khéo léo ly gián quan hệ giữa tú nữ và nha đầu của mình. Bây giờ đã tiến cung, khó khăn càng thêm chồng chất. Ai lại không vì mình mà chọn việc tốt? Nếu tiểu thư của mình tiền đồ không rõ thì thà chọn một tiểu chủ có tương lai rõ ràng chẳng phải tốt hơn sao?
Ta nghĩ, dù sao người trà trộn vào cung như ta không nhiều. Các nha đầu nhất định hiểu rõ tiểu thư nhà mình. Phương Hàm làm việc này, rất nhẹ nhàng mà làm tan vỡ mối quan hệ tâm phúc giữa các nàng. Mặc dù không loại trừ ngày sau các nàng có tâm phúc mới, nhưng ngay bước đầu này phải nói Phương Hàm đã chiếm tiên cơ
Ta ngồi một mình ở mép giường nghe các nha đầu líu ríu nói.
Đây đó vài nha đầu cúi đầu, không tham dự vẻ như muốn phản đối. Một vài người khác giống như ta yên tĩnh ngồi ở giường của mình. Ta cười nhẹ, dù sao người trung thành vẫn có.
Chỉ là phần lớn quá dễ dụ, dễ thay đổi vì lợi ích bản thân.
Con người mà.
Ta chợt nhớ tới ngày ấy hỏi Tô Mộ Hàn, bản chất con người là thiện hay ác.
Bây giờ nghĩ lại, thiện hay ác thì sao? Đều chống không lại số phận đưa đẩy.
Phương Hàm nói muốn chúng ta suy nghĩ lại, quả thực chỉ muốn chúng ta thay đổi.
Lại một ngày trôi qua.
Lúc Phương Hàm tới, một vài người đã quyết định
"Cô cô, nô tỳ ngưỡng mộ Vương mỹ nhân tài hoa, muốn hầu hạ Vương mỹ nhân."
"Cô cô, nô tỳ nghe nói Thư quý nhân tốt tính, nô tỳ nguyện ý hầu hạ người."
"Cô cô, nô tỳ nguyện ý hầu hạ ngài."
...
Qua một thời gian ngắn, chỉ thấy lác đác vài người còn đứng im. Ta nhìn sang Cúc Vận, nàng cũng trừng mắt nhìn lại ta rồi nhìn sang chỗ khác.
Nghe các nha đầu nói xong, Phương Hàm mới nói: "Các ngươi theo Lý công công đi đăng ký, ta tự sẽ an bài.". Nàng cũng nói với nha đầu vừa bảo muốn hầu hạ nàng "Bên cạnh ta không thiếu người, ngươi nghĩ lại đi"
Nha đầu kia hơi thất vọng, nhưng vẫn cùng người khác theo Lý công công đi xuống.
Phương Hàm liếc nhìn những người còn lại, cũng không nói gì, chỉ cúi đầu uống trà.
Chúng ta yên tĩnh đứng, không nói được lời nào.
Ta nhìn không thấu tâm tư Phương Hàm. Tâm tư của nàng quá sâu.
Ta chợt nghĩ nếu trong cung này tâm tư các phi tần cũng sắc sảo thâm sâu giống nàng thì thật là đáng sợ!
Chẳng biết tại sao, ta lại mạnh mẽ thở dài một hơi.
"Tang Tử, chắc là ngươi rất muốn đổi chủ tử?" Cúc Vận đột nhiên tới gần ta hỏi.
Ta kinh hãi, ngoái đầu nhìn thẳng vào mắt nàng. Bỗng nhiên ta cười, xem ra nàng cho rằng ta lấy Thiên Phi làm bàn đạp tiến cung. Nhưng, có lẽ nàng đúng, chỉ là ta còn chưa vội đến thế.
Xoay người đối diện với nàng nói: "Ta cũng muốn đổi, có điều phải nghĩ thêm chút đã". Đi vài bước, dừng lại "Ngươi trung thành như vậy, chắc sẽ không đổi chủ tử nhỉ."
Mặt Cúc Vận xám xịt, ta quay đi cười trộm, cho dù nàng muốn đổi, bị ta nói như vậy cũng khó rồi.
Trở về phòng, thấy bọn nha đầu bất an tụ tập một chỗ, kể xấu tiểu thư của mình. Nói qua nói lại cuối cùng dường như ai cũng nhất định muốn thay chủ tử.
Ta cười lạnh một tiếng, Phương Hàm quả nhiên là lợi hại.
Nàng đâu có muốn dạy chúng ta điều gì. Chẳng qua là khéo léo ly gián quan hệ giữa tú nữ và nha đầu của mình. Bây giờ đã tiến cung, khó khăn càng thêm chồng chất. Ai lại không vì mình mà chọn việc tốt? Nếu tiểu thư của mình tiền đồ không rõ thì thà chọn một tiểu chủ có tương lai rõ ràng chẳng phải tốt hơn sao?
Ta nghĩ, dù sao người trà trộn vào cung như ta không nhiều. Các nha đầu nhất định hiểu rõ tiểu thư nhà mình. Phương Hàm làm việc này, rất nhẹ nhàng mà làm tan vỡ mối quan hệ tâm phúc giữa các nàng. Mặc dù không loại trừ ngày sau các nàng có tâm phúc mới, nhưng ngay bước đầu này phải nói Phương Hàm đã chiếm tiên cơ
Ta ngồi một mình ở mép giường nghe các nha đầu líu ríu nói.
Đây đó vài nha đầu cúi đầu, không tham dự vẻ như muốn phản đối. Một vài người khác giống như ta yên tĩnh ngồi ở giường của mình. Ta cười nhẹ, dù sao người trung thành vẫn có.
Chỉ là phần lớn quá dễ dụ, dễ thay đổi vì lợi ích bản thân.
Con người mà.
Ta chợt nhớ tới ngày ấy hỏi Tô Mộ Hàn, bản chất con người là thiện hay ác.
Bây giờ nghĩ lại, thiện hay ác thì sao? Đều chống không lại số phận đưa đẩy.
Phương Hàm nói muốn chúng ta suy nghĩ lại, quả thực chỉ muốn chúng ta thay đổi.
Lại một ngày trôi qua.
Lúc Phương Hàm tới, một vài người đã quyết định
"Cô cô, nô tỳ ngưỡng mộ Vương mỹ nhân tài hoa, muốn hầu hạ Vương mỹ nhân."
"Cô cô, nô tỳ nghe nói Thư quý nhân tốt tính, nô tỳ nguyện ý hầu hạ người."
"Cô cô, nô tỳ nguyện ý hầu hạ ngài."
...
Qua một thời gian ngắn, chỉ thấy lác đác vài người còn đứng im. Ta nhìn sang Cúc Vận, nàng cũng trừng mắt nhìn lại ta rồi nhìn sang chỗ khác.
Nghe các nha đầu nói xong, Phương Hàm mới nói: "Các ngươi theo Lý công công đi đăng ký, ta tự sẽ an bài.". Nàng cũng nói với nha đầu vừa bảo muốn hầu hạ nàng "Bên cạnh ta không thiếu người, ngươi nghĩ lại đi"
Nha đầu kia hơi thất vọng, nhưng vẫn cùng người khác theo Lý công công đi xuống.
Phương Hàm liếc nhìn những người còn lại, cũng không nói gì, chỉ cúi đầu uống trà.
Chúng ta yên tĩnh đứng, không nói được lời nào.
Ta nhìn không thấu tâm tư Phương Hàm. Tâm tư của nàng quá sâu.
Ta chợt nghĩ nếu trong cung này tâm tư các phi tần cũng sắc sảo thâm sâu giống nàng thì thật là đáng sợ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét