Hương Cỏ
Vẫn nhận mình thấp bé thản nhiên xanh
Nhãn
Cho em quản nhà anh
(2)
Duyên phận là điều tuyệt vời không thể tả
(7)
Góp nhặt vui buồn của chị Me
(3)
Hoa Nguyệt
(5)
Ở chung ký
(4)
Phòng cà phê mất trí nhớ
(1)
Thơ chị Me
(72)
Tình yêu gào thét
(8)
Truyện ngắn ngắn của chị me
(20)
Từ thứ nữ đến hoàng hậu
(146)
Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012
Không đề 9
Trơ niềm cay đắng suốt năm canh
Vò võ đêm thâu mộng chẳng thành
Nghe gió qua phên lùa rào rạt
Tưởng mưa luồn cửa hắt lạnh tanh
Chăn gối nằm hoài sao vẫn giá
Tay chân ủ mãi chẳng ấm đành
Nét mày đã nhạt chưa kịp vẽ
Thôi cố mong chờ trời sáng nhanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét