Hương Cỏ
Vẫn nhận mình thấp bé thản nhiên xanh
Nhãn
Cho em quản nhà anh
(2)
Duyên phận là điều tuyệt vời không thể tả
(7)
Góp nhặt vui buồn của chị Me
(3)
Hoa Nguyệt
(5)
Ở chung ký
(4)
Phòng cà phê mất trí nhớ
(1)
Thơ chị Me
(72)
Tình yêu gào thét
(8)
Truyện ngắn ngắn của chị me
(20)
Từ thứ nữ đến hoàng hậu
(146)
Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012
Không đề 5
Rượu chẳng thấy cay chỉ ướt môi
Lặng lẽ dòng châu đã tuôn rơi
Buồn vui giờ thoảng như bọt nước
Đắng cay xưa nhạt tựa mây trôi
Dốc hết ngàn ly tình vẫn nặng
Cạn veo vạn chén sầu chẳng vơi
Còn chi ký ức mà lưu luyến
Chỉ mong duyên cũ sẽ phai phôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét