Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

[Từ thứ nữ đến hoàng hậu] Chương 6 : Tân hoàng phượng (1)

Tiên đế ngoại trừ thái tử, chỉ có một vị Chiêu Dương công chúa, không có con khác nối dõi. Nghe nói tiên đế đi đột nhiên, ngay cả di chiếu cũng không lưu lại.

Ngoại thích gia tộc Hạ Hầu lên nắm hoàng quyền.

Năm ngày sau, thế tử Hạ Hầu đăng cơ, sửa quốc hiệu là Chu Thế, gọi là năm Nguyên Quang. Lúc đó, mới cử hành quốc táng. Di thể tiên hoàng đặt ở quan nội đã có mấy ngày, khí trời lại khô nóng như vậy, đã bắt đầu sinh ra mùi hôi.

Lúc nghe gia đinh mặt mày hớn hở kể lại chi tiết sự tình, khóe miệng ta giật giật, ai có thể nghĩ tới đường đường thiên tử sau khi chết lại uất ức như vậy chứ?

Lần thứ hai Cố đại nhân đến, đã là nửa tháng sau.

Cha giống như thấy cứu tinh, vội ra nghênh tiếp. Ta cũng rất hưng phấn, ta chỉ muốn biết, Cố Khanh Hằng có đến hay không?

Đi phía sau theo cha, ta lén trốn ở sau hành lang nhìn. Ta chỉ nhìn thấy Cố đại nhân hàn huyên cùng cha nhưng chưa nhìn thấy Cố Khanh Hằng, không khỏi có chút thất lạc. Đang lúc ta muốn đi, đột nhiên có người chạm vai ta, cười nói: "Tam nhi!"

Ta ngạc nhiên ngoái đầu nhìn lại, thấy Cố Khanh Hằng híp mắt nhìn ta cười, lại duỗi ngón tay thân thiết nhéo mũi của ta, bĩu môi nói: "Ngươi sao cứ thích núp trong bóng tối lén nhìn mọi người vậy?"

Trên mặt ta tỏ vẻ không vui, trong lòng lại cao hứng, làm bộ đánh hắn một cái nói: "Ta thích, không mượn ngươi xen vào!"

Hắn cũng không tức giận, như trước cười nói: "Đi, đi theo ta!" Nói, hắn nắm tay ta kéo chạy ra ngoài.

"Uy, làm cái gì?" Ta hỏi, hắn lại không đáp, nhẹ nhàng cười, bước chân chẳng hề chậm lại
Kéo ta tới cửa, ta chần chờ nhưng lực đạo trên tay hắn không giảm, nắm tay ta có chút mạnh bạo. Gia đinh ở cửa thấy là công tử của Cố đại nhân, không ai dám nói một câu 

Ta mới phát hiện bên ngoài có một chiếc xe ngựa, xa phu thấy Cố Khanh Hằng trở lại, vội kính cẩn đánh xe tới bên cạnh.

Cố Khanh Hằng rốt cuộc buông tay ta ra, tiến vào trong xe lôi ra một bao quần áo, đưa cho ta, cười nói: "Này, cho ngươi!"

Cho ta? Ta mở to hai mắt nhìn hắn, hắn hướng ta gật gật đầu.

Tò mò đi lên phía trước, nhận bao quần áo hắn đưa, cẩn thận từng li từng tí mở ra. Tơ lụa mềm mại ấm áp buông xuống, những đường riềm cọ vào tay ta thoáng đau, thế nhưng ta lại cười...

Đẹp quá, xiêm y đẹp quá...

Ta ngây người, mừng rỡ vô cùng.

Lớn thế này, ta chưa từng thấy qua nhiều bộ đồ mới như vậy

Cố Khanh Hằng nhẹ nhàng đẩy ta, cười hỏi: "Tam nhi, thích không?"

Ta hung hăng gật đầu: "Thích, ta rất thích!"

"Vậy ngươi mặc vào thử xem?" Cố Khanh Hằng thấy ta nói thích, hắn càng vui vẻ hơn , đẩy ta lên xe ngựa thử đồ mới, so với ta còn muốn gấp gáp hơn, ta gật đầu, vội vàng leo lên xe ngựa.

Màn xe hạ xuống, lại nghe Cố Khanh Hằng ở bên ngoài nói: "Ta vốn đang tính làm cho ngươi nhiều xiêm y đẹp, nhưng không ngờ lúc tìm Trần sư phụ kia, hắn nói hắn có số đo của ngươi! Thật sự là quá tốt!"

Trần sư phụ? Đây không phải là người may quần áo cho Thiên Lục hồi sinh nhật nàng sao? Lúc đó chính là lấy số đo của ta mà!

Hít sâu một hơi, có phải hay không, vận may của ta tới?

Ta cài nút áo cuối cùng, vén màn xe ra, hướng Cố Khanh Hằng cười sáng lạn: "Khanh Hằng, thực sự rất vừa người!"

Người trước mặt giật mình, một lát mới cúi đầu nói: "Tam nhi, ngươi... Thật là đẹp " Ta nghiêng đầu, thấy gương mặt hắn nhuộm hơi hồng lên, rất đáng yêu, khiến cho ta nhịn không được muốn sờ tay lên mặt hắn.

Xuống xe ngựa, thuận thế xoa thắt lưng, tự hào nói: "Đấy là đương nhiên , ta vốn là đẹp mà!"

Lớn lên ta giống nương cực kỳ, mọi người đều nói nương rất đẹp, như vậy, ta cũng nhất định rất đẹp.

Cố Khanh Hằng vẫn nhìn ta chăm chú hồi lâu, nhẹ nhàng cười rộ lên, rồi nghiêm túc mở miệng: "Ta sau này sẽ cho ngươi rất nhiều quần áo đẹp!"

Trong lòng ta cao hứng, hỏi lại: "Ngươi tại sao muốn cho ta quần áo đẹp?"

"Ưm——" hắn nghĩ nghĩ, vừa cười, "Bởi vì ngươi thích."

"Ta thích ngươi sẽ đưa ta?"

"Đúng rồi, chỉ cần ngươi thích, ta đều đưa!"
...
Hắn chỉ nói ra một câu ngắn ngủi nhưng cũng chính là hắn hứa với ta. Cho đến nhiều năm sau này, ta vẫn như cũ có thể sâu sắc cảm nhận được, Cố Khanh Hằng hứa hẹn với ta, hắn chưa bao giờ thất tín.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét