Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Không đề 43

Không nói thì lòng nặng trĩu
Nói ra tâm tư muộn phiền
Có lẽ nào người không hiểu
Trái tim này chẳng ngủ yên

Thà người cứ đi đi mãi
Thà lòng mình cứ dửng dưng
Thà kỷ niệm như bóng nước
Vỡ òa hết cả yêu thương

Thời gian qua rồi, qua thật
Hôm nay đã khác hôm qua
Ngày mai sẽ càng khác nữa
Khoảng cách đã xa càng xa

Ở phương trời người có biết
Tôi dành góc nhỏ cho người
Lạnh lùng, cách xa, hờn giận
Cũng chỉ mong người sống vui


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét