Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Không đề 32

Và em đã khóc
Nước mắt chẳng xóa được nỗi đau
Vì biết đâu chẳng phải là lần khóc cuối
Khi trái tim em chưa qua thời nông nổi

Và em đã hát
Một bài hát xưa như ký ức xưa
Tiếng đàn dịu êm như tiếng mưa
Thánh thót rơi bên ngoài ô cửa nhỏ

Và em đã nhớ
Nỗi nhớ mong manh như tơ nhện
Nỗi nhớ đã gọi tên từng kỷ niệm
Của chúng mình ngày mới quen nhau

Và em đã quên
Như ngày hôm qua đã trôi về quá khứ
Như nụ hoa tàn khi chưa kịp nở
Quên, có là vĩnh viễn không anh

Và em bình yên dẫu mưa bão vây quanh
Vì em biết ở một nơi nào xa lắc
Ta sẽ có nhau trong từng khoảnh khắc
Đủ để mang theo suốt cuộc đời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét