Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

[Từ thứ nữ đến hoàng hậu] Chương 3 : Nghe trộm

Sự tình Tang gia có phượng thân nhanh chóng truyền đi, dù là lời đồn đãi nhưng cũng đủ khiến mọi người chú ý. 

Ngày mười ba tháng bảy là sinh nhật Thiên Lục

Ngày này năm nay náo nhiệt hơn hẳnso với mọi năm. Dòng họ, thân thích cùng với các quý phủ xung quanh đều tới chúc mừng. Theo ý cha chắc phải tổ chức tiệc tùng cả tuần. Ta vẫn như trước mặc bộ quần áo cũ của nha hoàn, chơi ở hành lang phía sau, lén dòm ra bên ngoài. 

Cha đứng trong viện nhiệt tình tiếp đãi những người có danh tiếng, Thiên Phi và Thiên Lục đứng bên cạnh. Ông vì các nàng toàn tâm toàn ý. Các tỷ tỷ của ta, khi thì che miệng cười, lúc lại ngượng ngùng cúi đầu, khác hẳn bộ dáng của ta. 

"Cố đại nhân đến ——" gia đinh lớn tiếng kêu, rồi vội vàng khom người dẫn một vị nam nhân mặc triều phục tiến vào, lại gọi cha "Lão gia, lão gia, Cố đại nhân tới! Cố đại nhân tới!"

"A, Cố đại nhân!" Trên mặt cha lập tức nổi lên nụ cười lấy lòng, kêu Thiên Phi và Thiên Lục vội vàng tiến tới.

Ta biết, những khách nhân phía trước dù sao cũng chỉ là người có tiền, cha ta cũng có tiền, vì thế hiện tại ông rất thích quyền thế.

"Cố đại nhân, tiểu nhân còn tưởng rằng ngài bề bộn công vụ, sẽ không đến chứ! Không nghĩ tới..." Cha cười đến nỗi hai má núng nính đều rung lên xoa xoa tay nói "Ngài có thể tới, quả nhiên là coi trọng tiểu nhân!"

Cố đại nhân khoát khoát tay, ý bảo những người khác đi hết, nhìn hai tỷ tỷ của ta mới nói: "Tang lão gia, mời nói chuyện riêng."

Cha lặng một lúc lâu mới kịp phản ứng lại vội vàng gật đầu nói: "Vâng vâng, đại nhân mời bên này". Ông bày tư thế nghiêng người ra phía trước tỏ ý xin mời, lại dặn Thiên Phi cùng Thiên Lục mấy câu rồi mới bước đi.

Ta cảm thấy hiếu kỳ, liền rón ra rón rén theo sát sau bọn họ. Cha đưa vị đại nhân kia vào thư phòng. Lúc đó, các gia đinh cùng nha hoàn đều đang bận túi bụi ở phía trước. Ở đây yên tĩnh, chỉ có tiếng chim đang kêu không ngừng trên cây. Ta biết rõ nghe trộm bọn hắn nói chuyện, nếu bị cha phát hiện, ta nhất định sẽ gặp họa. Thế nhưng, trong lòng tựa như có gì đó thúc đẩy ta tiến đến.

Bọn họ nhất định là nói sự tình phượng thân, nhất định. Đó cũng là điều duy nhất ta quan tâm đến. 

Cố nén hô hấp, ta lặng lẽ đi vào, dán tai vào cửa.

Ta nghe cha nói: "Không biết Cố đại nhân muốn nói chuyện gấp gì với tiểu nhân?"

Cố đại nhân đáp: "Nghe nói nửa tháng trước từng có một thần toán tới nhà tiên đoán lệnh thiên kim là người mang mệnh hoàng hậu phải không?"

"Ha hả, không nghĩ tới đại nhân cũng biết chuyện này!" Cha cười đáp, trong giọng nói tràn đầy sự tự hào. 

Ta cười lạnh, Tang gia có sự tình phượng thân không phải là do cha truyền đi sao. Nay còn giả mù sa mưa để mọi người tưởng ông vô cùng kinh ngạc nữa 

Không nghĩ tới, sau một hồi yên lặng thì nghe được trong phòng vọng ra tiếng động thật lớn, dường như là tiếng ai đập lên mặt bàn. Cố đại nhân cả giận nói: "Tầm bậy!"

Nói một câu làm ta giật mình. Ta liều mạng che miệng mới không kêu lên, chẳng lẽ ta nghĩ sai rồi sao? Tang phủ có sự tình phượng thân, không phải ai biết cũng cao hứng sao ?

Cha cũng sợ đến thất thần, một lát sau mới run run nói: "Đại... Đại nhân — "

Cố đại nhân hừ nhẹ một tiếng nói: "Mệnh hoàng hậu là chuyện có thể nói lung tung? Nếu bề trên biết, sợ là ngươi có mấy đầu cũng không đủ!"

Ta càng thêm không hiểu, vì sao không thể để cho bề trên biết? Hoàng hậu không phải là gả cho hoàng thượng sao? Ưm, không đúng, đương kim hoàng thượng đã có hoàng hậu, như vậy phượng thân kế tiếp hẳn là gả cho thái tử. Thế nhưng, không cho bề trên biết, thì gả cho thái tử thế nào?

Ta nghe không hiểu nhưng cha tựa hồ đã hiểu. 

Ta nhìn từ khe cửa vào, thấy ông quỳ xuống "bịch" một tiếng , dập đầu nói: "Đại nhân, tiểu nhân vô tri, mong đại nhân chỉ điểm!"

Cố đại nhân cúi đầu nhìn cha, xoay người ngồi trầm ngâm hồi lâu mới nói: "Tang lão gia a Tang lão gia, ngươi có biết có bao nhiêu người muốn nhập chủ Đông cung không? Nếu Phượng thân là thật, ngươi cho là những người đó sẽ ngồi im nhìn ngươi không động thủ?" Hắn nói đến chữ động thủ, tay còn làm thêm độc tác cắt cổ, ta nhìn thấy toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Dù cho ta vô tri, cũng hiểu đó là ý gì.

Cả người cha run run lắp bắp nói: "Vậy... Vậy làm sao mới được ạ!"

"A. Ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, may là lời đồn đại không đi quá xa, bản quan đã kịp thời ngăn chặn." Cố đại nhân đắc ý nói "Chỉ hy vọng sau này ngươi nên thông minh hơn!"

Cha vừa nghe lời đồn đại đã được ngăn lại, hai mắt không khỏi tỏa sáng, vội vàng gật đầu nói: "Vâng, vâng! Ngày sau tiểu nhân nhất định nghe theo sự phân phó của đại nhân!"

Ta không hiểu tại sao Cố đại nhân kia lại nguyện ý giúp đỡ Tang phủ như vậy?

"Vậy là tốt." Cố đại nhân gật đầu nói, "Việc này ngươi biết ta biết, ngày sau chờ lệnh thiên kim leo lên hậu vị là lúc..."

Lúc ông ta đang nói chuyện, phía sau ta đột nhiên phát ra tiếng động. Ta còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, liền nghe cha nghiêm nghị hỏi: "Ai?" Sau đó, ông bước đi về phía phát ra tiếng động.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét